714- ĐẠO ĐỨC VÀ NĂNG LỰC CỦA BẬC THÁNH
(1:22:52) Bây
giờ đạo đức làm Thánh tăng thêm một bậc nữa, là bây giờ bệnh đau đuổi đi khỏi uống
thuốc, phải không? Chết, muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi nào sống, kéo
dài tuổi thọ thêm bao lâu cũng được, phải không?
Còn sanh thì
không có sanh vào ở chỗ mà thai sanh, thấp sanh, noãn sanh mà sanh vào chỗ hóa
sanh, hợp duyên lại, tạo thành một con người thiện hoàn toàn đẹp đẽ, phải
không? Như vậy là hóa sanh chứ không phải biến hóa đâu. Các con đừng có hiểu rằng
hóa sanh là biến hóa, không phải. Mà hóa sanh bằng cách thức tâm lực.
(1:23:25) Hồi
nãy Thầy có nói 7 cái Giác Chi chứ gì, 7 cái năng lực chứ gì? Các con không có
ngờ phải không, để Thầy nói cái lực của nó. Khi mà chúng ta thực hiện pháp Thân
Hành Niệm thì nó có 10 cái Như Lai Lực, 10 cái thần lực của nó.
Thì cái lực
đầu tiên nó xuất hiện ra mà cái Tinh Tấn Giác Chi xuất hiện ra, thì khi mà
chúng ta giở chân bước lên, thì có cái lực đẩy cái chân chúng ta lên. Khi chúng
ta đưa cái chân tới, có cái lực tự đẩy chân chúng ta tới. Để xuống, nó có sức
hút xuống. Các con thấy cái lực của nó có rồi. Bây giờ một cái người đó mà sử dụng
cái lực đó đi trên mặt nước được không mấy con?
Cho nên nói
sao mà có ông Phật ổng đi trên mặt nước được, khi mà ổng lôi đầu ông Ca Diếp ra
ngoài sông, các con nhớ cái chỗ đó không? Ông có nói gì về thần thông không,
tôi lôi ổng ra đây, nếu mà không thực hiện thần thông được tui nhận ông uống nước
chết đó. Thì ông Phật ổng đi trên mặt nước chứ gì, ổng dùng cái thần lực đó đó,
ổng đi trên mặt nước.
Cho nên
chúng ta tu tập, chúng ta muốn thử, chúng ta đi ở trên mặt đất này, chúng ta bảo “cái
lực hãy đưa cái thân nhẹ lên, đi trên khỏi mặt đất” thì chúng ta thấy
nó bước vầy nè, nó bước ở trên mặt, ở trên nền nhà mà bước khơi trên nó giống y
như ma như quỷ vậy đó! Không, cái lực của nó nó đẩy mà. Cho nên đi trên mặt nước
nó không chìm là tại vì nó đi khơi ở trên mặt nước, nhưng mà nó vẫn bước, cái lực
nó đẩy đưa chân tới đưa chân lui.
Nó rõ ràng ơ
trong, đọc lại cái bài pháp Thân Hành Niệm ở trong kinh nguyên thủy của Phật
đó, Trường Bộ có mà Trung Bộ cũng có cái bài pháp Thân Hành Niệm. Thầy đọc lại
thấy khi mà chúng ta tu tập nó kiên cố như cổ xe rồi thì cái thần lực nó hiện
ra, tức là Tinh Tấn Giác Chi chứ không có gì hết.
Nó làm cho
cái thân của chúng ta rất tinh tấn, nó nhịp nhàng nó đi nhẹ nhàng uyển chuyển ở
trên cái mặt nước, ở trên cái mặt đất rất là nhẹ nhàng. Đã đủ biết rằng Phật
giáo nó có thần thông chứ không phải không, nhưng mà ông Phật không có chấp nhận.
Ổng nói cái
chuyện này không phải, mà cái chuyện vô lậu mới đúng, cái chuyện tâm bất động mới
đúng. Nghĩa là người ta chửi không giận, tâm có tham biết tham, đuổi cái tham
ra đi đừng có để chấp nhận nó, thì cái này là cái đúng, còn cái này là chỉ chơi
thôi. Mình thấy nó hay nhưng mà ông Phật chỉ chơi thôi.
Còn cái Định
mà làm chủ được sự sống chết qua hơi thở, tịnh chỉ hơi thở, ông Phật ổng ví dụ
như thế nào? Như cái dao mà đâm vô ngực mình. Các con đọc bài kinh Sonada chưa,
cái bài kinh cái ông gì mà ổng nói ổng đau quá đó, thì ổng lấy cái dao ổng xin
phép Phật ổng đâm ổng, thì đức Phật đem cái bài kinh đó so sánh với Tứ Thiền đó
mấy con, dám đem cái bài kinh mà so sánh Tứ Thiền.
(1:25:51) Tứ
Thiền là một cái lực tịnh chỉ hơi thở, tâm rất là an lạc. Các con có nghe nói
cái trạng thái Tứ Thiền không, rất là an lạc. Nó hơn cả Nhị Thiền, hơn cả Sơ
Thiền, Nhị Thiền, Tam Thiền, cái trạng thái nó rất là an lạc. Thế mà ông Phật
dám so sánh với cái mũi dao mà đâm vào ngực thì đủ biết.
Khi một người
mà nhập diệt người ta bỏ thân người ta, người ta nhập vào Tứ Thiền người ta tịnh
chỉ hơi thở, rồi người ta xả cái trạng thái của Tứ Thiền ra thì người ta mới
vào Niết bàn.
Cho nên vì vậy
mà nhập vào cái Tứ Thiền thì cái hơi thở nó ngưng rồi, nó không còn thở nữa,
cho nên cái thân này như chết rồi. Bây giờ người ta xả cái trạng thái, cái Tứ
Thiền thôi thì cái thân nó đâu có thở đâu, người ta mới vào Niết Bàn luôn thì
cái thân này nó mới chết.
Cho nên các
con đọc lại trong cái bài kinh Niết Bàn chứ gì. Các con thấy khi mà đức Phật nhập
ba lần từ Sơ Thiền đến, ở trong kinh thì thường nói nói đến Phi Tưởng Phi Phi
Tưởng Xứ, rồi nhập xuôi nhập ngược chứ gì, nhưng mà sự thật nhập có Tứ thứ Thiền
thôi, nhập xuôi nhập ngược.
Bởi vì những
cái Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ với Diệt Thọ Tưởng Định, Không Vô Biên Xứ đức Phật
đã nhập, đã bỏ nó lâu rồi. Hồi mới đầu tu đức Phật đã nhập những cái điều này đức
Phật đâu, bây giờ mấy ông tổ mình mới kết vô, lấy của ngoại đạo kết vô làm cái
con đường tu tập như vậy đó, đó là cái sai.
Cho nên khi
mà nhập đến Tứ Thiền rồi thì đức Phật mới xả bỏ báo thân của mình mới nhập Niết
Bàn đó. Các con có nhớ chỗ đó chưa, chỉ có Tứ Thiền mới tịnh chỉ hơi thở.
Bởi vì cái
phương pháp của Phật nó cụ thể nó rõ ràng để giúp chúng ta thấy rất rõ con đường
tu của chúng ta mà. Chứ còn nếu mà bây giờ chúng ta nói Thiền nói Định mà nói
tui cũng tự tại sanh tử, nhưng mà người ta đâu có rõ ràng như vậy.
(1:27:40) Các
con nghe Thiền Tông như gia đình ông Bàng Uẩn chứ gì, họ tự tại trong sanh tử
chứ gì? Cô con gái thì gạt ông già mình, chạy ra xem mặt trời coi, phải không,
thì cô trèo lên sàn thiền cô tịch liền. Nhưng mà tịch bằng cái thiền định nào
đây? Không nói. Như vậy là không thật rồi.
Ông Bàng Uẩn
chết cũng tự tại, bà Bàng Uẩn chết cũng tự tại, đứa con trai cày ở ruộng cũng
chết tự tại, phải không? Các con thấy rõ ràng cái gia đình này là gia đình Thiền
Định, nhưng mà Thiền Định nào đây, mà làm sao tự tại này? Không nói ra.
Nhưng mà ông
Phật nói ra rõ, ba lần nhập chứ không phải một lần nhập, trong từ Sơ Thiền tới
Tứ Thiền mà ba lần, để nhắc nhở chúng ta rõ ràng phải không. Cho đến Tứ Thiền,
tại Tứ Thiền thì đức Phật ngưng tại chỗ đó, mới xả Tứ Thiền mới nhập vào Niết
Bàn.
Chứ không phải
Nhị Thiền, không phải Tam Thiền mà Tứ Thiền, có đúng không? Nếu Tam Thiền, nó
còn thở làm sao mà xả được, phải không? Mà Nhị Thiền thì nó diệt ý thức, nó diệt
6 thức nó thôi, chứ nó đâu có diệt hơi thở nó đâu, cho nên nó còn thở, làm sao
được. Chỉ có Tứ Thiền mà thôi. Con thấy đúng không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét