461- PHẢI TỈNH THỨC MỚI XẢ TÂM ĐƯƠC
(58:03) Phật
tử 3: Kính bạch Trưởng Lão. Bây giờ con có bị hôn trầm thì con đi Thân
Hành Niệm?
Trưởng
lão: Thân Hành
Niệm là cái mục đích, nó hôn trầm thùy miên quá nặng, nó không tỉnh thì ôm pháp
Thân Hành Niệm tập. Dẹp! Bây giờ lần lượt tập từ từ, thấy nó buồn ngủ quá thì
con ôm pháp Thân Hành Niệm vô con dập nó thôi, chứ nó không phải là tu pháp
Thân Hành Niệm. Bởi vì trong pháp Thân Hành Niệm nó có những cái phương pháp tu
tập, chứ không phải riêng cái pháp Thân Hành Niệm không, không phải có cái đi
kinh hành đó không. Nó kết hợp cả cái quán vô lậu, quán thực phẩm bất tịnh,
quán thân bất tịnh, tất cả những cái quán tư duy suy nghĩ này, quán nhân quả đều
là nó nằm trên cái pháp Thân Hành Niệm này. Bởi vì cái pháp Thân Hành Niệm là
cái pháp chứng đạo. Bởi vậy Thầy mới viết cái tập sách này “Muốn chứng đạo phải
tu pháp môn nào”.
Nhưng mà hiện
bây giờ mấy con nhiếp tâm và an trú tâm chưa được trong hơi thở thì phải tập
cái này. Rồi lần lượt tập cái này rồi, bây giờ cái sức tỉnh giác được rồi thì
Thầy dạy mấy con, quán thân bất tịnh, quán thực phẩm bất tịnh làm cho mấy con
nhàm chán. Nó không còn thích ăn thích uống để cho nó ly cái tham. Các con hiểu
chưa? Nó phải đi lần lượt từng bước của nó chứ.
Bây giờ lo
nhiếp tâm an trú đi đã, có sức tỉnh thức cái đã rồi mới nói chuyện xả tâm. Chứ
xả tâm mà không tỉnh thức, mấy con không biết đâu xả hết à, có hiểu chưa? Nó phải
căn bản như vậy, mà Thầy là cái người chịu cực, chứ phải có vài ba người mà tu
chứng rồi Thầy giao, bây giờ mấy con chăm sóc giùm ba người này giùm Thầy! Thì
đỡ cho Thầy, chứ Thầy chăm sóc hết một số người như thế này thì chắc là Thầy chết.
Nhưng mà
ráng tu, Thầy chọn cái người nào mà sống độc cư được, Thầy sẽ lôi họ vào cái cơ
sở gần bên Thầy, để Thầy đi ra đi vô Thầy chăm sóc cho. Còn mấy con mà sống độc
cư không được mà lôi ở gần Thầy, thôi nó còn động Thầy thêm nữa. Cái ông thầy
này nói chuyện với ông thầy kia lén lén, không thấy Thầy rồi ngoắt ngoắt lại
cái ngồi nói chuyện, thôi chết chết Thầy rồi! Không có được đâu mấy con.
Cho nên mấy
con mà sống độc cư được, là Thầy cho vô khu của Thầy ở gần, nam thì có cái khu
nam, mà nữ có khu nữ.
Mấy cô mà hiện
bây giờ tu trong đó đó, thật sự phải đuổi mấy cô đó ra ngoài này mới được, nói
chuyện quá. Không, đuổi ra mấy con. Mà Thầy nói với cô Trang cho mấy cô ra
ngoài này luyện trở lại chứ còn cái kiểu này, đứng thất này mà háy cái thất
kia, thì cái kiểu này họ nói chuyện bằng mắt mất rồi, không có được. Cho nên
cho ra là phải đó mấy con.
Ở ngoài này
chọn cho kỹ đàng hoàng mới đưa vô. Mấy cô ham vô ở gần Thầy lắm! Mà tu cái kiểu
đó làm sao tu được, rồi mang tiếng Thầy hướng dẫn, dẫn dắt tu hành rồi rốt cuộc
rồi năm này qua năm kia mà không được, nó mang tiếng lắm mấy con. Chọn cái người
cho được. Mấy con cứ ở ngoài này mà cho vào cái thất độc cư trọn vẹn, ở đây
không nói chuyện với người nào hết hoàn toàn, Thầy cho một người ở ngoài này kiểm
tra kỹ lưỡng này kia.
Thật sự ra mấy
con làm nhà bếp là mấy con là mắt tai của Thầy hết, có phải không mấy con? Thì
do đó mà mấy người nói chuyện là con mắt của mấy người nhà bếp dòm là Thầy biết
hết đó mấy con. Cho nên Thầy cho mấy con biết, hiểu không? Cho nên mấy con nỗ lực
yên tâm mà tu tập đúng như lời Thầy dạy thì mấy con sẽ được giải thoát. Được gần
Thầy, Thầy chăm sóc cho trong cái sự tu tập, chứ còn ở xa Thầy thì mấy con sẽ bị
lạc tưởng mất đi, phải không?
Thôi bây giờ
mấy con còn hỏi điều gì nữa không? Thầy về, Thầy lo ăn cơm mấy con. Còn tu tập
thì từ từ, phải khép chặt. Như Thầy nói nãy giờ, cái mục đích chính của chúng
ta đạt là cái tâm bất động, cái đó là cái chân lý mà chúng ta phải đạt. Còn cái
sự tu tập chúng ta phải đi từ thấp cho đến cao phải có căn bản, chứ không thể,
không thể mà đi vào cái tâm bất động đó mà đạt được gì. Chúng ta chưa phải
Thánh được, chúng ta còn phàm phu lắm! Tâm còn tham, sân, si, phiền não đủ
cách. Cho nên ở đây chúng ta mới lần lượt chúng ta ly nó lần lần, ly dục ly bất
thiện pháp lần lượt đi dần dần từng chút từng chút, tập cho nó nhuần nhuyễn được
cái ly của cái tâm này được rồi, thì chúng ta tập tới cái tâm khác mấy con. Vậy
nó mới căn bản, chứ còn mình muốn mau đâu có được.
Thôi rồi
nghe mấy con, rồi Thầy về mấy con. Thầy chào mấy con!
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét