460- TU TRONG CẢNH ĐỘNG VÀ CẢNH TĨNH
Phật tử
Minh Châu: Bạch Thầy
con xin hỏi, cái lậu hoặc khi mà mình tu mà ở bên ngoài nó có đối tượng tu, so
sánh một người ở ngoài xả tâm một người thì vào trong thất thì hai cái này cái
nào nó có khó khăn, cái nào nó có thuận lợi?
(1:06:33) Trưởng
lão: Coi như là cái tu bên ngoài mà xả tâm đó, tức là phòng hộ mắt, tai,
mũi miệng, thân, ý. Còn tu trong thất mà xả tâm, tức là xả cái tâm niệm từ cái
tàng thức của mình nó phóng ra. Ở trong thất mình tu, thì coi như mình đóng cửa
mình đâu có nhìn cây cỏ gì ngoài đó, đâu ai mà tác động gìmình, chỉ có mình
mình.
Mà mình mình
thì tự nó làm động mình thôi, tức là mình xả ở trong cái tâm của mình. Còn khi
mình tu mà bên ngoài, mở cửa thất ra mình thấy cây cỏ, người đi tới đi lui đều
là do tà ác pháp hết mấy con, ác pháp bên ngoài.
Phật tử
Minh Châu: Cái ý của
con hỏi là ví dụ như là một người ở bên ngoài tu có đối tượng, sống với các
pháp ở bên ngoài để xả tâm, và một người vào độc cư để tu hành thì hai người
này cái nào thuận lợi hơn?
Trưởng
lão: Hai người này đều
phải coi như là hoàn toàn là phải tu. Nó có hai cái giai đoạn tu trong một người,
chứ không thể nào mà hai người này tu hai pháp. Một người ở trong thất tu khác,
một người tu ở ngoài khác, không phải. Trước khi nó vào thất nó tu để mà giữ độc
cư tu thì người này cũng phải xả ở ngoài hết. Chứ còn chưa xả ở ngoài mà vào thất
tu thì chịu không nổi.
Rồi. Thôi!
Bây giờ mấy con về chuẩn bị lo việc, rồi mấy con về lo tập, cái nào mà ghi chép
hỏi Thầy, Thầy sẽ dạy từng bước từng bước chắc chắn. Rồi hôm nào đó, Thầy chọn
lựa mấy con vô đây, từng người vô đây Thầy chỉ dạy mấy con. Thầy dạy riêng.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét