456- CÁCH THỨC XÁC ĐỊNH NGƯỜI TU CHỨNG
(48:42) Phật
tử 3: Thưa Thầy! Chúng con mới được học pháp của Thầy, cho nên cũng
còn có nhiều ý kiến về điều này. Về Phật pháp thì con nói không có được chuẩn lắm,
và có lẽ các quý thầy hoặc khi thầy tìm hiểu rồi, cho nên cũng xin đưa ra, Thầy
thấy nó có đúng là…
Cho nên con
xin hỏi Thầy, câu hỏi thứ nhất: Các pháp Thầy dạy là có ba đức nhẫn nhục, tùy
thuận, bằng lòng và ba hạnh ăn, ngủ và độc cư. Thì Thầy giảng là cái bí quyết để
mà đi đến thành công đó là độc cư. Thì con thực hành theo pháp của Thầy thì con
chưa có điều kiện. Nhưng mà con đang học pháp thì con cũng thấy rằng có những
cái điều con chưa hiểu. Ví dụ như đại diện của Phật giáo Đại thừa Thầy Quảng
Lâm thì con thấy rằng cũng thực hiện 13 năm độc cư ở trên núi, rồi Thầy Ajahn
Chah ở Thái Lan sống … và cũng hoàn toàn sống độc cư. Vì vậy con xin thưa hỏi
Thầy là: Cái pháp độc cư của Thầy đối với cái pháp độc cư của Thầy Đại thừa nằm
trong kinh Phật có gì khác nhau? Và các Thầy đó cũng đều tuyên bố là như mình
chứng đạo theo ý của các Thầy dạy ở trong sách. Nhưng con học theo sách của Thầy
thì con nghĩ rằng các Thầy đó chưa chứng. Vậy các Thầy đó nói là chứng thì chứng
cái gì thưa Thầy? Xin Thầy giảng cho chúng con biết.
(50:19) Trưởng
lão: Phải rồi, tuy rằng sống độc cư, nhưng mà khi mình sống độc cư một
mình trong rừng núi mà mình biết pháp tu thì nó mới chứng. Mà mình sống độc cư
trong rừng núi một mình mình mà không biết pháp tu, nó cũng không chứng nữa.
Mình phải biết đúng pháp. Tu cách nào, làm sao mà mình làm chủ được sinh, già,
bệnh, chết?
Quý vị đó mà
nói chứng thì mình xét coi quý vị đó chứng hay không? Tại sao quý vị chứng mà
thân quý vị còn đau? Mà đau bệnh lại sao không có biết cách đuổi? Đuổi bệnh ra
khỏi thân, cái đó là cái thực hiện. Quý vị nói chứng mà tại sao quý vị còn đến
nhà thương, còn đi bác sĩ? Nó phải chỉ rõ cho cái điều kiện đó.
(51:00) Bởi
vì cái thân bệnh thì nó xác định được cái người đó chưa chứng. Cái thân mình là
cái thân vô thường thì người nào cũng bệnh ngay cả đức Phật tới chừng mà sắp tịch
thì đức Phật cũng bệnh, nhưng mà đuổi đi, đuổi bệnh đi, không có để cho nó đau
nhức ở trên thân. Làm chủ được bệnh, chớ không phải là mình cắt đứt cái bệnh ở
trên thân của mình, mà làm chủ được bệnh. Có thân thì phải có bệnh, có bệnh thì
đuổi. Có vậy thôi.
Đó thì cái sự
chứng của các thầy, các sư đó, thì mình phải nghiệm qua cái thân của các ngài,
qua cái…
Rồi còn về
phần sống là mình phải nhìn thấy cái giới luật của Phật dạy “sống ngày một bữa" như
thế nào mà các vị sai sót là các vị sai, không đúng. Giới luật để xác định một
vị Tăng có đúng là một vị Tăng hay là không?
Còn những
cái phương pháp tu như bây giờ nhịn ăn, nhịn này, kia… người ta đặt ra nhiều
loại pháp, nhưng mà Phật không dạy chúng ta nhịn ăn. Thì các con sẽ xét thấy
các ngài nói tu chứng, thì phải thấy các ngài làm chủ được sự sống chết chưa? Đầu
tiên nhìn thấy làm chủ được bệnh chưa? Chưa làm chủ được bệnh mà nói chứng, mà
còn đi vào nhà thương, còn bác sĩ trị bệnh thì sai, còn uống thuốc thì sai.
Cũng như Thầy nói giờ Thầy làm chủ bệnh mà Thầy đi uống thuốc là sai, Thầy chưa
làm chủ bệnh. Còn Thầy làm chủ bệnh thì đâu phải uống thuốc. Uống thuốc nó cũng
mất công uống. Con hiểu chưa? Mà nói Thầy làm chủ bệnh, mà thấy Thầy đi nằm nhà
thương thì như vậy chưa phải. Thầy nói quý thầy chưa có làm chủ đâu.
Cho nên mình
tin bằng cái sự sống thật của người ta, chớ không thể bằng cái lời nói của người
ta. Con xét cái người tu chứng, con phải xét qua sinh, già, bệnh, chết.
Già, coi các
vị có đi lụm cụm không, chân tay có yếu đuối không hay là quắc thước. Cái người
mà tu theo đạo Phật, người ta già, người ta cũng già, nhưng mà người ta đi vững
vàng, không có run rẩy, không có… Chứng thật! Làm chủ sinh, già, bệnh, chết
mà!
Phật tử
3: Thưa Thầy!
Thứ nhất là con được hiểu là: Con kính thưa lại cho chúng học nghe Thầy giảng
là các Thầy kia cũng có độc cư nhưng không có pháp tu.
Trưởng
lão: Đúng rồi
đó con!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét