190- NHIỆT TÂM TRONG SỰ TU TẬP
(28:40) Thiện
Tâm con. Đây, con sẽ đọc cái này, rồi Thầy sẽ trả lời từng cái câu hỏi của con.
Tu sinh
Thiện Tâm: Dạ
con thưa Thầy cho con hỏi thăm trước vấn đề mà một là tu tập nhiếp tâm, nhiếp
tâm là ví dụ như trong 30 phút, thì con nhiếp tâm theo từng phút một, nhưng mà
có phút thì con thấy nó tốt, mà có phút thì nó cũng còn cái niệm đó. Như vậy
thì con có, nhưng nó nghĩa là nó không có được trọn vẹn. Vậy thì sau 30 phút đó
rồi thì con nghỉ hay là tiếp tục con lại tu tiếp nữa được không?
Trưởng
lão: Không! Nó
có những cái phút mà mình không trọn vẹn, thì mình mới nghĩ tại sao lại không
trọn vẹn những cái phút đó? Tại sao? Có thể mình bị mệt nhọc nhiều hay như thế
nào? Con phải tìm hiểu được cái đặc tướng của mình, để cho mình: “Tu chỉ
có 1 phút mà tại sao lại không đạt được cái chất lượng, mà lại còn một vài niệm
xẹt ở trong 1 phút đó?”
Cho nên con
tư duy suy nghĩ, rồi con tìm cách. Bây giờ cái pháp nhiếp tâm, rõ ràng là có
cái phương pháp dẫn tâm, ý thức làm việc, mà tại sao lại còn 1 niệm xẹt vô như
vậy? Con đặt thử câu hỏi, thì con thấy cái sự nhiếp tâm. Để từng cái câu tác ý,
từng cái chú ý ở trong cái hơi thở của mình, hít thở như vậy, là nó yếu cái chỗ
nào? Nó thiếu nhiệt tâm ở chỗ nào?
Ở đây phải
nói rằng còn thiếu nhiệt tâm, mà tu trong 1 phút mà còn niệm, tức là còn thiếu
sự nhiệt tâm! Cho nên vì vậy mà con lấy chỗ thiếu nhiệt tâm đó. Tại sao? Mình đặt
câu hỏi: “Tại sao mình tu hành rồi mà mình còn thiếu nhiệt tâm? Tu là
phải tu có chất lượng! Tại sao mình tu 1 phút, cái thời gian nó ngắn như vậy mà
tại sao còn niệm?”. Con tự đặt câu hỏi với con: “Vậy thì cái chỗ
nhiệt tâm mày ở đâu, chỗ nào?”
(30:26) Thì
từ đó con sẽ lôi ra và kết quả, khi mà con đặt từng cái câu hỏi như vậy thì cái
ý chí, cái nghị lực, cái nhiệt tâm nó sẽ tăng lên. Nó sẽ nhiếp tâm, nó sẽ đạt
được cái kết quả, hoàn toàn là không có niệm. Con sẽ làm thử đi, con sẽ làm thử,
con sẽ tha thiết cho sự tu tập. Và từ đó con sẽ đặt ra những câu hỏi, rồi con sẽ
xét qua con, rồi con biết rằng bây giờ tu 1 phút này phải như thế nào gọi là
nhiệt tâm, cái nhiệt tâm ở chỗ nào? Và từng đó con sẽ khắc phục được cái niệm
khởi ở trong cái sự tu tập của con. Nó sẽ thành tựu được con.
Đó! Như vậy
đừng có lui lại! Nhất định là đừng có lui lại. Bây giờ tu 1 phút mà lui lại 30
giây, thì không được, nhất định là ôm chặt 1 phút. Bởi vì đây là cái đoạn thời
gian ngắn nhất của 1 cái người tu. Chỉ nó thiếu nhiệt tâm, chứ không phải là
thiếu khả năng. Cái sức con thì nhiếp tâm 1 phút không có thể nào gọi là không
có sức, mà chỉ có cái nhiệt tâm yếu thôi! Cho nên tu hơi lơ là 1 chút thôi, do
đó mà bị niệm xẹt vô, phải không? Cho nên vì vậy mà con nên tập tu sửa lại để rồi
đạt được chất lượng, để rồi lần lượt con tiến lên đi nữa, chứ không phải ở cái
chỗ mức độ thấp đó.
Tu sinh
Thiện Tâm: Dạ!
Trưởng
lão: Còn cái gì
nữa không con? Cứ hỏi!
Tu sinh
Thiện Tâm: Con
xin hỏi thăm Thầy thêm nữa là, cái thứ hai ví dụ như là khi mà con bị lở miệng,
thì con có thể dùng muối con ngậm để cho nó sát trùng, cho nó mau lành hơn. Như
vậy nó bị ảnh hưởng gì không?
(32:02) Trưởng
lão: Không! Không ảnh hưởng gì. Tại vì trên cái cơ thể của con đã bị 1
cái loài vi khuẩn hay hoặc 1 loài nào đó nó đã xâm chiếm. Cũng như nhà con mà bị
con mối, con mọt vô xâm chiếm thì tìm cách để ngăn chặn nó, không có cho nó xâm
chiếm mà thôi. Cũng như cái thân của con bây giờ, con mượn cái thân này mà con
bảo vệ nó. Con dùng muối để súc miệng thì nó sẽ bị lở bị loét đi, nó làm cho
con khổ sở, không thể tu tập được. Cho nên vì vậy mà con súc miệng để ngăn chặn
không có cho cái loại vi khuẩn đó để mà phát sanh làm ra những cái bệnh. Thì
cái điều đó điều tốt! Có quyền ngăn chặn, chứ không phải là mình thiếu cái quyền
ngăn chặn. Bởi vì xung quanh chúng ta sống là cái môi trường có nhiều loài vi
trùng, vi khuẩn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét