940- RÈN LUYỆN Ý THỨC LỆNH
(35:15) Tu
Sinh: Mô Phật, bạch Thầy!… (không nghe rõ)
Trưởng
lão: Đúng đó
con! Con hãy làm như vậy. Mà cứ ôm pháp Thầy dạy, thì giờ giấc mình nghiêm chỉnh,
các con còn quên một điều, các con hỏi. Không biết con tu pháp Thân Hành Niệm rồi
con đặt đồng hồ, cứ lát con liếc nhìn nhìn, liếc nhìn coi nó hết giờ chưa. Coi
nó tới giờ chưa để con xả. Coi nó tới giờ chưa để con xả, con quên hỏi cái vấn
đề đó, sự thật ra mấy con bị bận tâm về vấn đề đó.
Ôm pháp Thân
Hành Niệm, đầu tiên mấy con nhớ là mình ôm pháp Thân Hành Niệm mình nhớ tác ý
ra. Bây giờ mình cho nó như thế này nè, “tao tu một giờ đồng hồ đó”, đó ví dụ một
giờ đồng hồ. Thì bắt đầu con cài cái đồng hồ cho tới nó reo, các con nghe reo
con xả mà ngặt con mới tu ba mươi phút mà cài thì cũng khó. Thầy đặt thành vấn
đề mình không có cài được cái đồng hồ reo, thì mấy con cứ tu, “cho mày phải
đúng ba mươi phút là nghỉ nghe”. Chừng nào con tới giờ đó, trong bụng nó muốn
nghỉ, thì con cứ nghỉ coi thử xem đúng ba mươi phút không. Lỡ nó có trễ thì
nói: “Mày chết, đúng bây giờ mày còn năm phút nữa mới ba mươi phút mà
bây giờ mới hai mươi lăm phút mày muốn nghỉ sớm hả. Tao bảo mày phải tu lại cho
kỹ lưỡng đàng hoàng, nhớ mày ngày mai phải đúng vậy đó”.
Con tập, con
răn cái tâm con của con đi, rồi con sẽ tu, con bảo ba mươi phút, con không có đếm,
không có gì hết, con cứ tu đi tới đó trong bụng nó muốn nghỉ, tới chừng con nghỉ
nó đúng giờ luôn, con tập tới như vậy đó con. Tập như vậy rồi mấy con sẽ thấy
cái hiệu quả của pháp Thân Hành Niệm nó hay lắm. Tại vì mình không rèn luyện
mình thôi, chứ rèn luyện mình nó sẽ vững. Nhưng mà ban đầu thì nó trật, có khi
thì nó lố, có khi thì nó không có lố, nó lại thiếu, cho nên lúc lố, lúc mà thiếu,
cho nên mới đầu thì như vậy, sau thì nó đúng y như vậy, hễ trong bụng nó muốn
nghỉ là biết là tới giờ rồi, đó nó bảo động đó, bây giờ nó đúng giờ rồi nó nghỉ
đó, thì mình xả nghỉ.
Còn mình bảo
thêm nó làm thêm mấy con. Con tu tập như vậy thì mấy con mới thấy pháp Phật nó
hiệu nghiệm, cái pháp lệnh đó, cái lệnh của ý thức của chúng ta, cái lệnh đó. Bởi
vì đạo Phật hoàn toàn do cái ý thức, ý thức lệnh này mà chúng ta giữ gìn được Đạo
Đức Nhân Bản - Nhân Quả không làm khổ mình khổ người là nó đó mấy con. Còn dùng
tưởng, hoặc dùng cái gì đều sai hết. Bởi vì nói tri kiến giải thoát mà, có những
sự giải thoát bằng tri kiến của chúng ta, bằng ý thức đó. Chớ còn mà diệt ý thức
đừng có cho nó khởi niệm thiện, niệm ác là chắc chết mấy con rồi, mấy con đi lạc
đường rồi, đi qua Thiền tông rồi, cái điều đó mất cái sự điều khiển rồi, nó bị
lọt vô tưởng mất.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét