716- NGƯỜI TU CHỨNG LÀ MỘT GƯƠNG HẠNH SỐNG, MỘT BỘ KINH SỐNG
(11:30) Mấy
con thấy cuộc đời tu hành Thầy hướng dẫn mà người ta tu được thì đó là một cái
hạnh phúc cho đời, đó là cái gương hạnh sống, một bộ kinh sống. Một người mà Thầy
hướng dẫn họ làm chủ bốn sự đau khổ của họ được là một bộ kinh sống đó. Thí dụ
như bây giờ tất cả mọi người đi theo các pháp Đại thừa người ta tu mà người ta
không làm chủ được vậy, mà ở đây người ta chỉ tu theo Nguyên Thủy như vậy mà
người ta làm chủ được như vậy, thì thử hỏi các chùa, mọi người người ta có vào
đây tu không? Đó là cái bộ kinh sống của người ta mà.
Mà bây giờ
cái lớp Thầy hơn sáu mươi người mà chỉ cần được mười người chứng quả A La Hán
làm chủ bốn sự đau khổ như vậy thì thử hỏi thế gian này, không những ở đất nước
chúng ta đâu mà cả thế giới người ta sẽ tập trung về đây người ta tu tập đó mấy
con, không có chỗ đó. Bởi vì đây là cái gương sáng rồi. Người ta làm được thật
sự, mà năm mười người mà người ta làm được chứ không phải là một, thì như vậy
nó báo trước cho chúng ta biết rằng cái thời đại của chúng ta nếu được phước
thì sự đào tạo của Thầy sẽ được, mà nếu thiếu phước thì sự đào tạo Thầy không
được. Thì tức là tất cả chúng sanh đều không được, không có phước chứ gì? Thì tốt
hơn sách vở Thầy đốt chứ để làm chi mà phải hao tốn tiền của Phật tử? Các con
thấy, không có hao tốn tiền của Phật tử, nào băng đĩa này kia cũng đâu có hao tốn?
Bởi vì các con thấy bây giờ các con giải trí các con nghe nhạc nó còn thoải mái
hơn là các con nghe pháp, còn bây giờ không thì các con cứ nghe rỉ rả những lời
dạy pháp mà cuối cùng pháp đó tu được những gì? Nó mất thì giờ các con …(Không
nghe rõ).
Đó các con
thấy bây giờ mọi người ở đây, hơn sáu chục người về ở đây tu tập, thì bao nhiêu
mồ hôi nước mắt của Phật tử hướng về đây chứ đâu phải khi không mà làm sao nuôi
được một số người dữ vậy được? Bây giờ một gia đình nào mà cái người nào làm giỏi
nuôi sáu chục người này, nuôi nổi không? Không nổi. Quá vất vả chứ. Vậy mà ở
đây người ta nuôi nổi thì công lao của bao nhiêu người chứ đâu phải một người.
Thế mà tu không ra gì thì thử hỏi làm sao đây? Có đúng không? Không đúng. Cho
nên Thầy nhất định kỳ này Thầy đào tạo, mà đào tạo tu được thì thế gian này còn
lợi ích, mà tu không được Thầy dẹp hết. Thầy đi tìm cái hang cái hốc nào đó Thầy
ẩn cho rồi.
Cuộc đời của
Thầy thảnh thơi, Thầy làm chủ được bốn sự đau khổ của mình rồi, mà nếu quý Thầy
tu không được Thầy tìm một cái hang nào đó Thầy ẩn trong đó thôi, rồi Thầy chẳng
bao giờ mà Thầy còn gặp ai nữa hết. Bởi vì pháp Phật không ai tu được thì để
làm gì đây?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét