709- BẤT ĐỘNG TÂM ĐỊNH/ 2
Chúng ta muốn
nhập Tứ Thiền thì sau khi đã dừng tất cả các trạng thái tưởng, được xem như người
ngủ không còn chiêm bao, không còn chiêm bao thì lúc bấy giờ chúng ta nhập Tứ
Thiền mới được an toàn.
Chúng
ta tịnh chỉ hơi thở, tức là chúng ta ra lệnh cho hơi thở phải tịnh chỉ, ngưng,
nhập Tứ Thiền, chứ không phải chúng ta nín thở.
Ngay
đó theo sự lệnh truyền của chúng ta, thì dần dần tuần tự hơi thở sẽ dừng lại.
Nhưng
khi dừng lại thân tâm của chúng ta không hoại diệt vì thân tâm chúng ta thanh tịnh,
sống đúng giới luật, không hề vi phạm một lỗi nhỏ nhặt nào.
Còn
như cơ thể của chúng ta bất tịnh thì ngừng thở là chết ngay liền tức khắc. Bởi
vì cơ thể của chúng ta đang tiếp xúc và đang được nuôi dưỡng với những chất ô
nhiễm, ô trược.
Tâm
thì còn dẫy đầy tham, sân, si luôn sống trong đau khổ, mà bảo hơi thở dừng thì
làm sao nó dừng được?
Nếu nó
dừng được thì đó chỉ là hơi thở tưởng dừng, chứ không phải hơi thở thật dừng.
Các
nhà Yoga tập luyện, tâm họ chưa ly dục, ly ác pháp hoàn toàn mà họ dừng được
hơi thở.
Họ dừng
được hơi thở là tại sao? Ở đây họ phải dùng tưởng để tu tập như: tưởng thở bằng
trán, bằng lỗ chân lông, v.v… họ thở được là nhờ năng lực của tưởng.
Người
tu theo tưởng định chỉ có Ngũ thông tưởng chứ nó không có Lục thông, Tam Minh,
bởi vì không có Lậu Tận Minh nên nghiệp tái sanh vẫn còn, phải tiếp tục tái
sanh luân hồi, tức là tâm tham, sân, si còn nguyên.
Còn một
người tu ly dục ly ác pháp hoàn toàn, tâm thanh tịnh thì sẽ lìa hết các lậu hoặc.
Lìa hết các lậu và tiếp tục tu các thiền định và Tam Minh thì mới chấm dứt nghiệp
tái sanh luân hồi.
Ðó là
con đường tu tập đúng của đạo Phật là như vậy. Tâm lực giúp chúng ta tự tại nhập
Ðịnh, tự tại đưa tâm đến Tam Minh.
Ngoài
sự tu tập này không còn có cách nào khác giúp chúng ta nhập định và thực hiện
Tam Minh được.
Cho
nên, chúng ta tu đúng pháp thì có giải thoát, còn tu không đúng thì không có giải
thoát.
Vì thế,
căn bản sự tu tập thiền định của đạo Phật là ở chỗ giới luật, nhờ có giới luật
tâm mới ly dục ly ác pháp, nhờ có ly dục ly ác pháp mà tâm mới bất động.
Tâm bất
động là giải thoát hoàn toàn, ra khỏi nhà sinh tử, chấm dứt luân hồi. Còn vấn đề
thiền định và Tam Minh là vấn đề phụ.
***
Bất động
tâm định là tâm bất động trước các pháp, trước cảm thọ, chứ không phải la ngồi
yên bất động. Đường lối tu tập của đạo Phật không phải diệt niệm thiện, niệm
ác, mà phải xa lià lòng ham muốn và các ác pháp trong ta.
Phải sống
và nuôi lớn thiện pháp, nghĩa là diệt tầm ác mà sống với tầm thiện ( ly dục, ly
ác pháp), để đem lại cuộc sống an vui và hạnh phúc cho mình, cho người.
Khi sống
với tầm thiện thì tâm ta thanh tịnh, không có hoàn cảnh, đối tượng nào khiến
tâm ta dao động; do đó gọi là tâm giải thoát, không còn khổ đau vì cuộc sống
làm người.
Người
sống được như vậy gọi là nhập Bất Động Tâm Định hay là nhập Vô Tướng Tâm Định.
Nên nhớ
tâm thanh tịnh (tâm như đất) là tâm thiền định của đạo Phật, chớ không phải tâm
hết vọng tưởng (chẳng niệm thiện, niệm ác).
Tâm
thanh tịnh là tâm có đủ đạo lực sai khiến (điều khiển) được sanh, già, bệnh, chết;
tức là làm chủ nhân quả, hay còn gọi là làm chủ sống chết (muốn chết lúc nào
cũng được, muốn sống lúc nào cũng được).
Đó mới
gọi là sanh tử tự tại! (V/177) Tóm lại, muốn giải thoát thì phải nhập vào Bất Động
Tâm Định.
Nhờ đó
mà dục lậu, hữu lậu, vô minh lậu mới diệt sạch. Bất động tâm định là một tên
khác của Sơ Thiền, ly dục, ly ác pháp.
Vô tướng
tâm định là gì?
Vô tướng
tâm định là một tên khác của Bất Động tâm Định. Như trong bài kinh Tiểu Không
đã dạy: “Khi nhập vào vô tướng tâm định thì dục lậu, hữu lậu và vô minh lậu
không còn, chỉ còn lục nhập duyên mạng mà thôi”. Vậy, lục nhập duyên mạng là
gì?
Lục nhập
là lục căn và lục trần; mạng là thân mạng. Câu này có nghĩa là căn, trần tiếp
xúc tác động vào thân mạng mà không sanh ra lậu hoặc.
Ở
trong trạng thái này gọi là Vô Tướng Tâm Định. Ba lậu hoặc là gì? Ba lậu hoặc
là tham, sân, si. Dục lậu ứng cho tâm tham, hữu lậu ứng cho tậm sân, và vô minh
lậu ứng cho tâm si.
Như vậy
nhập vào Vô Tướng Tâm Định thì tham, sân, si không có; cũng như nhập vào Bất Động
Tâm Định thì tâm tham, sân, si cũng không có, tức là ba lậu hoặc không còn.
Như vậy
Vô Tướng Tâm Định và Bất Động Tâm Định chỉ là một loại định mà hai tên khác
nhau. Bất Động Tâm Định cũng là một tên khác của Sơ Thiền, vì Sơ Thiền phải ly
dục, ly ác pháp.
Mà đã
ly dục, ly ác pháp thì tâm không còn tham, sân, si, tức là ba lậu hoặc cũng
không có. Như vậy nhập Vô Tướng Tâm Định, hay nhập Bất Động Tâm Định là nhập Sơ
Thiền.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét