707-TU TẬP TÂM BẤT ĐỘNG/ 5
Chúng ta ai
ai cũng biết rằng cuộc sống luôn luôn thay đổi, chuyển động không ngừng.
Do vậy
mà tâm cũng bị chi phối và ảnh hưởng theo không ít thì nhiều.
Rõ
ràng dễ thấy nhất đó là tâm con người luôn bị chi phối bởi 5 dục lạc thế gian:
danh, lợi, sắc dục, ăn và ngủ.
Hằng
ngày hằng giây hằng phút con người luôn nghĩ về chúng, tự duy về chúng, ước
mong có chúng, luôn tìm cách có chúng, muốn đạt được, muốn chiếm hữu
chúng cho chính mình.
Do vậy
mà con người luôn tính toán, mưu tính bằng đủ mọi cách kể cả không từ thủ đoạn
ác độc nào.
Chính
ngũ dục này đã hủy hoại cuộc đời con người làm cho con người mất đi sự minh mẫn
sáng suốt, sự thanh thản an lạc và vô sự.
Người
biết giữ gìn tâm không dao động, không bị cám dỗ, không bị lôi kéo, không bị
dính mắc vào ngũ dục này, gọi là người có tâm bất động.
Người
học được bản lãnh giữ gìn tâm bất động trước mọi biến cố xảy ra xung quanh là
người luôn bình tĩnh, biết lấy cái tịnh trị cái động.
Giữ
gìn tâm bất động trước mọi việc là không sân giận, sợ hãi, lo lắng, buồn phiền,
than trách hoặc không tìm cách trốn tránh, gian trá, mưu tính, vọng tưởng,…
Giống
như một chú tiểu mỗi sáng quét lá trong sân chùa. Hằng ngày chú đều quét, quét
sạch bây giờ, vài giây sau lại có lá để quét, cứ thế cho đến hết cuộc đời.
Chú ao
ước rằng sẽ có ngày không còn lá để phải quét, nhưng chuyện đó không thể xảy
ra.
Cuộc đời
con người cũng vậy ai cũng mong có được bình an vô sự, nhưng không bao giờ có
được.
Đối với
mỗi người hằng giây, hằng phút luôn có bao nhiêu việc xảy đến: phải tiếp xúc, gặp
gở, giao tiếp, những chuyện bất ngờ xảy ra, chuyện trong nhà, ở nơi làm việc,
hàng xóm, ở quê nhà, bà con, chuyện của xã hội, v.v… tác động lên người đó liên
tục không ngừng.
Do vậy
sự cầu mong có được sự bình an, vô sự vắng lặng, tĩnh mịch là khó có thể có chỉ
trừ khi sống đời sống ẩn dật, độc cư một mình.
Chỉ có
một cách là giữ gìn tâm của mình bất động trước mọi việc, không để tâm lung lay
hay bị chi phối làm ảnh hưởng phải lo lắng, buồn phiền hoặc sợ hãi.
Ví dụ
khi bị bệnh thì không sợ hãi, lo lắng hay buồn phiền thì bệnh sẽ đi khỏi. Không
lo lắng sợ hãi là không sợ bệnh, không uống thuốc, không đi bác sĩ.
Vẫn
sinh hoạt bình thường, xem thường mọi bệnh tật. Người làm được như vậy là người
có tâm bất động. Nhiều người cho rằng đó là sự vi diệu của cuộc sống do thần
thánh giúp mình hết bệnh nhưng chính tâm bất động có một uy lực rất mạnh giúp
cho khả năng kháng bệnh của người đó tăng lên và diệt đi những tế bào bệnh giúp
cho người đó khỏe lại.
Bằng
chứng qua câu chuyện "Điều Kỳ Diệu Của Cuộc Sống"
Trước
mọi việc, mọi ý kiến, mọi lời nói, mọi nhận xét, mọi phê bình, mọi chỉ trích của
người khác chúng ta không nhận xét, không biện minh, không bình phẩm đúng sai
phải trái, không tự góp ý, không đưa ra ý kiến về việc làm, lời nói hay ý kiến
của người khác.
Chỉ có
nhẫn nhục, tùy thuận và bằng lòng theo ý kiến, lời nói và việc làm của người để
người vui, mình vui thì đó cũng là chúng ta đang giữ tâm bất động.
"Mọi
việc dù đang xảy ra như thế nào thì đó cũng chỉ là nhân quả." Có nhân
trong quá khứ thì mới có quả hiện tại. Tâm bất động là gieo nhân bất động thì
quả sẽ bất động không còn chuyện gì xảy ra nữa trong tương lai.
Ví dụ
trong quá khứ chúng ta kết bạn thì tương lại chắc chắn sẽ được bạn mời đi chơi,
đi ăn uống, bàn cuyện này chuyện nọ, do có nói chuyện với bạn mà tiếp tục sẽ có
những chuyện khác kế tiếp xảy đến, cứ thế liên tục hằng nghìn chuyện xảy ra
trong tương lai.
Những
sự việc đó là do duyên nhân quả, duyên trùng trùng sanh khởi, trùng trùng tan
diệt.
Người
biết giữ gìn tâm bất động là người biết đem niềm vui đến cho chính mình và mọi
người. Người đó là người hạnh phúc nhất thế gian này.
Trước
mọi việc xảy ra chúng ta hảy luôn nhắc tâm mình rằng: “Tâm phải bất động, thanh
thản, an lạc vô sự” . Nhắc đến khi nào tâm bất động thật sự trước mọi việc xảy
ra, nghĩa là tâm luôn bình tĩnh, không dao động, nghĩa là "tâm biết
chấp nhận tất cả mọi việc xảy ra đều là nhân quả, đều vô thường thay đổi, do hiểu
được như vậy thì tâm sẽ không còn sân giận, giận hờn, lo lắng, buồn phiền, sợ
hãi hay than trách ai,…"
Ngược
lại, lúc đó tâm sẽ tràn đầy lòng thương yêu và tha thứ, luôn bỏ qua mọi việc;
chỉ nhìn lỗi mình, không nhìn lỗi người; luôn suy nghĩ thiện, suy nghĩ tốt về mọi
người; luôn tin tưởng mọi người mà không bao giờ nghi ngờ ai cả; biết sống luôn
cung kính và tôn trọng tất cả mọi người; làm việc luôn bền chí kiên trì; dũng cảm
đối đầu với mọi gian trá, luôn thành thật; không tham lam trộm cắp, sống với tấm
lòng mở rộng biết thương yêu bố thí chia sẻ cho người và muôn loài vạn vật; đối
xử bình đẳng với tất cả không phân biệt cao thấp, sang hèn, giàu nghèo, …; biết
chia sẻ những gì mình có; Sống biết nhẫn nhục, tùy thuận và bằng lòng; v.v…
Tâm bất
động không phải là tâm không suy nghĩ hay không niệm. Tâm bất động là tâm vẫn
tư duy suy nghĩ và có niệm, nhưng chỉ có niệm thiện, niệm tích cực không phải
niệm ác hay niệm tiêu cực.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét