705-TU TẬP TÂM BẤT ĐỘNG/ 3
Các con nên
nhớ khi tác ý xong thì tỉnh giác giữ gìn thân không lay động, tâm im lặng không
niệm, độ 30 giây rồi tác ý lại câu trên nữa.
Cứ tu
tập như vậy trong 30 phút rồi xả nghỉ 30 phút, rồi lại tu tập 30 phút khác.
Cứ tu
tập như vậy theo thời khóa đã định, mà giờ tu ra giờ tu, giờ nghỉ ra giờ nghỉ,
không được tu tập phi thời hay nghỉ ngơi phi thời.
Tu
trong một ngày đêm rồi trình lại cho Thầy xem có nhiếp tâm vào trạng thái tâm bất
động không niệm bằng câu tác ý được hay không?
Trong
khi tu tập phải nhiệt tâm tinh cần hết sức thì kết quả mới thấy rõ ràng. Nếu
thiếu nhiệt tâm mà tu hành thì cũng chỉ hoài công vô ích mà thôi.
Tất cả
những pháp gì từ lâu các con tu tập hay bỏ xuống hết, chỉ còn dùng một pháp duy
nhất PHÁP DẪN TÂM VÀO ÐẠO.
Hãy tu
tập trở lại cho có căn bản đừng xem thường pháp DẪN TÂM VÀO ÐẠO thì sẽ phí bỏ một
đời tu tập.
Tuy bỏ
hết các pháp không tu tập nhưng phải biết rõ tâm mình còn hôn trầm, thùy miên,
vô ký, ngoan không.
Nếu
còn thì phải xử dụng pháp môn THÂN HÀNH NIỆM. Khi thân có bệnh thì phải ôm pháp
ÐỊNH NIỆM HƠI THỞ để đẩy lui bệnh khổ.
Chúc
các con tu tập thành tựu tốt đẹp.
Kính
ghi , Thầy của các con
Kính
thưa Thầy, Con rất cám ơn Thầy về những lời dạy, nhất là lời dạy sau:
Tâm bất
động là chân lý của Đạo Phật, ai khôn ngoan thì sống với nó, ai dại dột thì
buông bỏ nó. (Thư trả lời của Thầy - ngày 18-1-2010).
Nhờ lời
dạy này nên các thời tu, kể từ ngày mở email và cho đến nay, con đã tu và thấy
được tâm bất động và đã tu khá tốt.
Cám ơn
Thầy rất nhiều. Sáng nay cũng tiếp tục tu tâm bất động như thế. Từ nay con sẽ
tu tập tâm bất động như thế.
Tuy
nhiên vì lo sợ là con không hiểu đúng lời Thầy, áp dụng sai lời dạy, hay tu sai
mà không biết, tu theo cách suy nghĩ sai thành ra vô tình tu theo con suy nghĩ
chứ thật sự không đúng sự chỉ dạy của Thầy.
Vậy
kính xin Thầy từ bi xem cách con tu như trình bày sau đây có thật sự đúng với sự
chỉ dạy:
1- Con
ngồi yên, thư giản toàn thân và thần kinh, khi tâm tự nó không suy nghĩ chứ
không làm cho nó không suy nghĩ thì tác ý: "Tâm phải bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự" và ngồi im lặng chỉ chú tâm trong trạng thái không niệm đó.
Trả lời
câu I – Cứ để tự nhiên không nên chú tâm trong trạng thái không niệm đó.
Vì vậy người mới tu tập có 5 điều sai:
1/-
Chú tâm ở chổ không niệm tức là dùng chổ không niệm ức chế ý thức.
2/- Sợ
có niệm nên cứ thầm tác ý câu tâm bất động.
3/-
Hôn trầm thùy miên tấn công.
4/-
Thường theo dõi hơi thở nên tâm bất động được kéo dài, nhưng đó cũng là cái
sai.
5/-
Thường dùng quán thân để giữ gìn tâm bất động kéo dài, nhưng đó cũng là cái
sai.
2- Khi
có niệm thì tác ý lại. Do câu tác ý, khi tác ý thì tâm tự động trở lại không niệm
chứ không có dụng ý nào làm cho nó không niệm.
Nếu
tác ý "Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" mà tâm vẫn còn
niệm thì tác ý nữa. Cứ tác ý mỗi khi có niệm.
Trả lời
câu II – Câu hai đúng.
3- Các
từ bất động, thanh thản, an lạc, vô sự tác động rất mạnh vào tâm, nên câu tác ý
"Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" rất kết quả trong khi
ngồi mà sinh những cảm thọ khó chịu trên chân hay thân.
Cho
nên khi thấy có những cảm thọ làm tâm sinh niệm thì con dùng câu tác ý
"Tâm phải bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" cho đến khi không còn
niệm.
Chỉ
khi những cảm thọ đó quá mạnh thì mới thay đổi thư thế để giải trừ.
Trả lời
câu III – Câu ba đúng.
4-Con
không biết có nên hay không nên dùng câu tác ý để vượt qua những cảm thọ khi ngồi
lâu, tức vẫn ngồi bất động trong tư thế đó mà tác ý câu "Tâm phải bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự" cho đến khi không thể kham, không giữ tâm không
niệm, mới xả ra hoặc thay đổi tư thế.
Trả lời câu
IV – Người tu tập tâm bất động có đầy đủ ý chí và nghị lực nên không có cảm
thọ nào làm cho họ đầu hàng.
Người
tu tập tâm bất động đuổi tất cả cảm thọ trên thân và tâm một cách anh dũng.
Vì thế
họ làm chủ được bệnh tật. Do làm chủ được bệnh tật nên họ làm chủ được sinh,
già, bệnh và chết rất dễ dàng.
Cho
nên người nhát gan không dám tu tập tâm bất động. Vì vậy người khôn sống với
nó, người dại dột thì buông bỏ nó.
Tu mà
còn sợ chết mà tu tập cái gì. Chân lý giải thoát của Phật giáo sờ sờ trước mắt
mà không gìn giữ bảo vệ nó thì còn tu tập cái gì nữa.
Kính
thư, Thầy của con

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét