159-AN TRÚ ĐƯỢC THÌ KHÔNG BỊ CẢM THỌ
(37:42) Sư
Giác Thường: Kính thưa Thầy, thưa Thầy con xin hỏi để con thực hành cho nó
đúng. Kính thưa Thầy thì Thầy có dặn là giờ nào việc đấy, thì Thầy cho con một
pháp duy nhất là coi như: “An tịnh thân hành” là con đi trong
một thời nửa tiếng. Thì trong thời gian nửa tiếng đó thì con thấy giả sử giờ ở
trong thân con mà nó ngứa xuống cổ, nó muốn ho. Nhưng mà con tác ý, con phải
tác ý con đừng ho, như vậy thì con có ức chế tâm không? Xin Thầy chỉ cho con!
Cái thứ hai
nữa là nó nhiều khi nó khởi lên đau chân, thì con cũng tác ý để cho đừng có đau
chân đi, như vậy con có ức chế không, xin Thầy chỉ dạy?
Trưởng
lão: Bây giờ con
nghe này, Thầy đã dạy con: “An tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh
thân hành tôi biết tôi thở ra”. Mà bây giờ đau chân là con thấy còn an tịnh
không? (Không) Là như vậy là kết quả con không có này, phải không? (Dạ) Thì cần
gì mà phải tác ý đuổi bệnh? “An tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô, an tịnh
thân hành tôi biết tôi thở ra", rồi bắt đầu bây giờ đau chân mặc mày,
chỉ biết cái hơi thở ra vô và cái sự an tịnh này mà thôi. Thì một chút nó sẽ an
lại, nó không còn đau con cái gì hết.
Bây giờ nó
muốn ho, nó ngứa cổ nó muốn ho rồi: “Ho thì không bao giờ ở đây ho được”,
cho nên vì vậy mà nhiếp tâm. Bởi vì cái nhiếp tâm con nó đã không niệm rồi, con
hiểu không? Bây giờ tới cái giai đoạn an tịnh, thì lúc bấy giờ con nhiếp rất kỹ
ở trong cái hơi thở của con và con tác ý thì cái ho này sẽ hết ngứa cổ con liền
tức khắc. Cho nên không có sợ, không có cần phải nói: “Ho phải đi, thọ
vô thường”, không cần phải nói như cái người bình thường. Mà đây là mình
đang an trú bằng cái phương pháp An Trú.
An trú làm
cho nó an tịnh cả cái thân của mình, và tâm của mình hoàn toàn không có bị cái
cảm thọ nào hết. Cho nên mới gọi là an trú, trú trong cái sự an ổn. Các con hiểu
chưa?
Mà bây giờ
nó không an ổn nó mới lòi ra cái điều đó cho nên bây giờ mới tu tập. Tu tập để
khi mình nhắc là không bao giờ có cái mặt cảm thọ nào mà lọt ở trong cái trạng
thái mà an trú của chúng ta. Tôi trú vào cái chỗ an tôi mới trú. Bây giờ tôi
trú vào cái chỗ an, mà tôi nhè cái ổ kiến nhọt mà tôi ngồi trên đó làm sao tôi
trú? Các con hiểu chưa? Cho nên như vậy là mình chưa an trú. Còn bây giờ mình
tác ý, khi mà tác ý an trú được rồi thì không có cảm thọ nào. Còn con bây giờ mới
tác ý cho nên chưa an trú, cho nên con mới mắc ho; thì đúng là con chưa an trú
nó mới ho.
(40:13) Con
bây giờ, con tác ý an trú, mà bây giờ cái chân con ngồi nó đau, nó tê, nhức thì
tức là con chưa an trú, vì vậy mà tập an trú. Bữa nay chưa an trú ngày mai tao
tập nữa, tập chừng nào tới an trú được thôi! Chừng an trú rồi thì không có ho,
không có cảm, không có sổ mũi, không có gì mà vô trong thân con được hết, như vậy
là mình mới an trú chứ, con hiểu chưa? Cho nên khi mà con tập mà chừng nào con
có an trú rồi mới trình Thầy.
Sư Giác
Thường: Con kính
thưa Thầy thì Thầy nói là “An tịnh” hay là “An trú”?
Cho con pháp này..
Trưởng
lão: “An tịnh” đó.
An tịnh tức là thanh tịnh, tức là nó trú vào cái chỗ thanh tịnh, nó trú vào. An
trú tức là nó an tịnh, chứ không có gì. Mà an tịnh tức là thân tâm nó thanh tịnh.
Chữ tịnh trong “An tịnh” là an ổn trong cái sự thanh tịnh, tức là mình trú
trong cái chỗ thanh tịnh mà an ổn, con hiểu không? Cho nên bây giờ Thầy nói an
trú để cho mấy con thấy mình trú ngụ vào cái chỗ yên ổn. Cho nên không có cái cảm
thọ nào mà vô trong thân tâm con được, con hiểu chưa? (Dạ)
Cho nên con
bây giờ, con là người tu ở trên cái pháp An Trú. Con hơn người ta ở chỗ cái
pháp, người ta đang tu Nhiếp Tâm, còn con đang tu ở trong cái pháp An Trú. Thì
cái thời gian mà con dẫn cái thân tâm con được vào cái an trú được thì ít ra
con phải có thời gian tập, phải tập nhắc nó hoài cho nó vô cho được. Chừng nào
nó được thì thôi, mà nó chưa được thì phải tập nữa. Một tháng hoặc là hai
tháng, một tuần hoặc hai tuần, chừng nào được trình bày: “Bây giờ con
đã an rồi, không có cảm thọ nào vô đánh con được”. Thì lúc bấy giờ đó, thì
Thầy sẽ đưa con đến tới cái chỗ khác nữa. Đó, hiểu chưa? Tập cái pháp nữa. (Dạ)
Rồi bắt đầu, còn ai hỏi con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét