134-DÙNG PHÁP HƯỚNG HỢP THỜI, HỢP LÝ, HỢP SỨC KHỎE
(49:05) Này quý thầy, quý thầy phải siêng năng dùng những câu pháp hướng này, đã trạch pháp tốt đẹp, cứ tùy theo pháp, tùy theo tâm, tùy theo sức mà nỗ lực tu tập trau dồi cho đúng cách.
Đến đây thì Thầy nói cho quý thầy thấy, bây giờ mình đặt ra rất nhiều, nhưng mình phải lựa câu nào cho hợp với mình, rồi tùy cái sức khỏe của mình.
Chớ không phải điên khùng mình thấy câu nào rồi cũng ngồi liên tục ngồi mà trau dồi, ngồi mà hướng tâm mà nhắc thế này thế khác. Ngồi riết quý thầy - cơ thể của quý thầy mỏi mệt, rồi quý thầy đâm ra ác pháp ở trong đó chớ không phải là thiện pháp nữa.
Cho nên chúng ta thí dụ như chúng ta lượng cái sức của mình, mỗi ngày chúng ta dùng một câu hoặc hai câu cũng đủ lắm rồi, đâu cần phải tu cho nhiều? Tu mà có vừa sức với nó chúng ta mới thấy có sự an lạc. Tu quá điên đầu, tu muốn tu cho mau thành Phật, thì cái chuyện đó là cái chuyện sai.
Chúng ta trau dồi đâu có nghĩa là trau dồi trong một bữa? Muốn huấn luyện một con vật chúng ta cũng phải từ từ, năm tháng, ba tháng nó sẽ trở thành thuần thục.
Chớ chúng ta vội vàng nghe như vậy rồi ngồi li bì, rồi quán li bì, rồi ngồi li bì mà hướng lu bù, tu không biết cái cơ thể mình ra sao, không biết cái sức khỏe mình ra sao! Tu riết chán nản, tu hết muốn tu nữa! Đó là cái sai, cái không đúng,
Cho nên Thầy thường nhắc nhở là mình phải tùy theo sức, mỗi ngày mình chia ra mình tu một lần, hai lần là đủ rồi. Để cho mình được xả nghỉ, cho tâm hồn mình thanh thản, cho tâm hồn mình nó có sức gom lại.
Còn mình tu vừa gom đó, bây giờ gom nữa, gom riết, cái đầu óc nó đen tối, cái đầu óc nó rối loạn, cái đầu óc nó không còn bình tĩnh, sáng suốt nữa, nó mệt nhọc, nằm đâu thì nó muốn ngủ đó rồi. Thì tức là bây giờ nó từ cái sai này nó dẫn đi đến cái sai khác, cuối cùng thì quý thầy chẳng thấy đạo, mà lại thấy gần như mình muốn điên.
Nói thì nhiều nhưng chọn ra những câu đúng để mà chúng ta tùy theo cái căn cơ của mình mà lấy những câu pháp hướng đó mà tu tập cho chín chắn, và nó phải hợp thời, hợp lý, hợp sức khỏe.
Đó những cái điều này Thầy chú ý quý thầy rất nhiều. Vì quý thầy có nhớ kỹ như vậy thì quý thầy trau dồi, tu tập thì nó mới có kết quả lớn.
(51:09) Đây Thầy nhắc lại:
Này quý thầy, quý thầy phải siêng năng dùng những câu pháp hướng này, để trạch pháp tốt đẹp, cứ tùy theo pháp, tùy theo tâm, tùy theo sức mà nỗ lực tu tập trau dồi cho đúng cách thì kết quả đến với quý vị cụ thể rõ ràng.
Vì quý thầy thường dùng pháp hướng nên pháp này có hiệu quả rất lớn.
Nghĩa là hàng ngày mình cứ dùng pháp hướng mình tu tập đó, cái hiệu quả của nó rất lớn. Vì pháp hướng là pháp dùng tinh thần mà để điều khiển, quý thầy lưu ý cái phần đó.
Còn bây giờ quý thầy mà vận dụng tập trung là quý thầy dùng cái sức tập trung, mặc dù nó có tinh thần tập trung thật nhưng mà nó ức chế. Và quý thầy còn phải dùng cơ để mà thở cách này cách khác, đó là cái sự ức chế, nó không phải đâu.
Còn dùng pháp hướng, chỉ chúng ta dùng tinh thần chúng ta hét lên một tiếng rồi chúng ta thản nhiên như thường, cho nên nó không có kéo dài cái sự tập trung, cho nên nó không ức chế ai hết, mà ra lệnh.
Mà cái sức tinh thần ra lệnh nó mạnh hơn cái sức ức chế của chúng ta nhiều. Cái sức tập trung chúng ta nó càng ngày nó làm cơ thể chúng ta mất đi sức khỏe, và nó không có đạt đến cái độ cao cũng như cái sức tinh thần của chúng ta.
Cho nên khi mà pháp hướng quý vị mà tu tập như vậy, sau này cái pháp hướng nó rất là hiệu quả. Mà nó rất hiệu quả thì tới chừng mà quý thầy muốn nhập định, quý thầy chỉ cần ra lệnh là nó đã nhập định. Bảo nó: “Các hành phải ngưng! Hơi thở phải ngưng!” là nó ngưng liền, thì quý thầy sẽ nhập được Tứ Thiền liền.
Vì quý thầy thường dùng pháp hướng nên pháp này có hiệu quả rất lớn về sau là quý thầy chỉ cần hướng tâm là quý thầy đã nhập định Tứ Thiền tức khắc, không phải chờ đợi tu tập lâu dài.
Cho nên quý thầy nghe ở trong kinh điển Phật dạy: Có nhiều người họ tu quét sạch cái vô lậu của họ thôi, mà họ dùng pháp hướng, pháp tùy thôi, chỉ có pháp mà thí dụ như trên thân quán thân họ thôi, rồi họ dùng cái pháp hướng như vậy, cuối cùng họ theo nương theo cái pháp tùy của Tứ Niệm Xứ hay hoặc là Tứ Vô Lượng Tâm, họ dùng như vậy.
Sau đó cái pháp hướng nó hiệu quả, cho nên đến khi mà vô Tứ Thiền thì họ chỉ ra lệnh, ra lệnh là họ đã nhập Tứ Thiền. Cho nên trong vòng một tuần lễ hay hoặc là nửa tháng là cái họ đã nhập Tứ Thiền.
Mình thấy trời ơi, sao mình tu lâu quá, mà vô Tứ Thiền vất vả vô cùng. Còn sao mà quý vị Tỳ Kheo trong thời đức Phật sao họ tu dễ vậy? Đó là tại vì mình tu không đúng cách, chớ không phải là nó khó.
Tại vì pháp hướng là cái pháp truyền lệnh của cái tinh thần rất mạnh, còn cái pháp của mình đang tu đây là mình ức chế tâm của mình để mình vào Bốn Thiền cho nên nó rất khó khăn, nó đâu phải dễ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét