722- PHÁT TÂM PHÓNG SANH PHẢI TÙY DUYÊN VÀ NHÂN QUẢ
(37:16) Còn
phóng sanh mấy con đừng có ra chợ đi mua tôm cá ở ngoài chợ mà phóng sanh hoặc
là lại chỗ nào mà người ta nhốt chim nốt này kia các con mua. Đừng! Mấy con muốn
phóng sanh mấy con ước nguyện: “Hôm nay tôi đi đường mà nếu tôi gặp con
vật nào đó mà con vật đó có duyên với tôi, tôi sẽ phóng sanh”. Con đi đường
mà con gặp người ta đang câu cá, người ta đang lưới cá lên: “Tôi mua hết,
tôi không sợ, tại vì cái duyên của tôi với cái nhóm này, cái nhóm chúng sanh
này. Tôi nguyện tâm tôi hôm nay tôi đi phóng sanh”.
Mà bây giờ
con đi một vòng từ đó mà con trở về nhà con không gặp thì bây giờ: “Tôi
quyết phóng sanh mà tôi không có duyên phóng sanh cho nên tôi không phóng sanh”.
Còn hễ mà tôi quyết tâm phóng sanh mà tôi đi tôi gặp, bây giờ gặp cái người mà
họ mua chó họ bỏ vào trong cái lồng mà lỡ tôi gặp tôi kêu lại tôi mua, bán bao
nhiêu tôi cũng mua bởi vì tôi đã phát tâm rồi, tôi đã phát tâm tôi để phóng
sanh. Mà con vật đó mà nó gặp tôi nó có nhân duyên đời trước với tôi, không biết
chừng nó là cha mẹ ông bà tôi chết thành con chó đó mà bây giờ tôi phát tâm
phóng sanh, tức là tôi gặp nó như vậy là tôi có cái duyên với nó rồi, nó có những
cái nhân quả gì với tôi rồi, tôi sẽ mua nó tôi đem về tôi nuôi, tôi không để họ
giết con chó này đâu, con hiểu không? Mà bây giờ nó nhốt hai con chó tôi cũng
mua hết nữa, nghèo tôi chịu, nhưng tôi biết những người này là những người thân
của tôi đó. Tôi đã phát tâm phóng sanh, nó có duyên nhân quả với tôi cho nên
tôi mới gặp nó đây. Thì mấy con đi trên đường nếu mà mấy con gặp những người
bán chó bán mèo gì mua hết đem về nuôi, để không họ giết chết tội.
Đó mà một
cái duyên, tức là cái duyên phóng sanh, mình thấy nhân quả mà. Mình không gặp tức
là không nhân quả, còn mình đi chợ kiếm thì sai, mình kiếm thì nó không đúng. Bởi
vì mình đi kiếm cái nhân quả của người khác. Người ta làm cái nghiệp gì đó người
ta sanh ra chó, gà, heo, dê gì bây giờ mình cũng mua mình thả, tức là mình tạo
thêm cái tội ác cho cái loài đó, loài đó phải đang thọ lấy cái quả đó; phải bị
nhốt, bị cầm, rồi bị giết cắt cổ. Mình đi đến mình kiếm cái nhân quả đó thì nó
không đúng. Mình phải có cái nhân duyên gặp nhau. Cái duyên hợp mà, nó gặp
nhau, thì gặp nhau nó phải có đời trước nó có duyên, còn mình đi kiếm nhân quả
của người khác thì không đúng, nó sai cái quy định của đạo Phật.
Thì Thầy nói
như vậy để cho các con thấy biết mình phóng sanh thì mình làm cái gì cho đúng,
mình bố thí cúng dường cho đúng pháp. Mà đúng pháp nó lợi mình mà lợi người, nó
không có lỗi lầm gì với nhau. Con bố thí cho một người mà con bố thí đúng thì
nó vừa lợi cho mình vừa lợi cho người kia không bị lừa đảo thì nó không mang tội,
nó không có lỗi đó. Cho nên phải sáng suốt đó mấy con, chứ không khéo mình vì
cái tình cảm của mình, mình thương rồi mình bị người khác lừa đảo. Mình phải bằng
trí tuệ, sáng suốt.
(39:52) Còn
kinh sách cũng vậy con, không phải kinh sách nào cũng thiện hết đâu. Nó dạy
mình cúng bái, cầu siêu, cầu an nó đâu thiện con? Nó không thiện đâu. Cái chuyện
nó làm nó nhảm nhí nó có lợi ích đâu? Thì tức là nó đã sai rồi mà mình lại chấp
tác mình lại làm theo thì mình quá mê mờ. Mà mình làm theo nó phải tốn tiền tốn
bạc chứ bộ? Mình làm theo vừa tốn công, tốn tiền, tốn bạc chứ không phải là
không.
Bây giờ thí
dụ người ta mở cái đàn cầu siêu, mà giờ người ta ghi tên họ của các Phật tử vô
thì mỗi người Phật tử phải bao nhiêu tiền chứ đâu phải khi không người ta ghi
vào cho mình không đâu. Thành ra người ta làm sớ điệp này kia nữa thì người ta
tính tiền ở trong đó hết chứ đâu phải người ta bỏ tiền ra người ta làm không
cho mình đâu. Đó là cái chuyện mê tín mà người ta còn ăn tiền được như vậy huống
hồ là những cái chuyện khác. Cho nên ở đây đạo Phật dạy chúng ta phải có trí tuệ
đó mấy con, trí tuệ mới ổn định cuộc sống.
Hôm nay bây
giờ mấy con còn hỏi Thầy gì nữa thêm không? Thầy đã nói với người cư sĩ mấy con
Thầy nói như vậy là đủ rồi, sau này có duyên mấy con sẽ thọ Bát Quan Trai. Mấy
con có hỏi gì Thầy thêm không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét