139- ĐỔI TƯ THẾ NGỒI ĐỂ CHÂN KHÔNG BỊ GIẬT
(32:55) Sư
Gia Quang: Dạ! Kính thưa Thầy, như thân con nó bất động, thì khi mà nó kéo
chân như vậy là cái chân này là nó chưa phục hồi lại được, con ngồi như vậy nó
bị rung, như vậy nó bị động.
Trưởng
lão: Như vậy là
Thầy sẽ hướng dẫn cho cách thức để thân con đừng có động đó. Nếu mà cái chân
con vậy đó, thì con sẽ ngồi cái cách thức. Ở đây thì nói chung là cái người nào
ngồi kiết già được ngồi, mà ngồi kiết già không được thì ngồi bán già. Ngồi sao
mà cho cái thân của con nó được thoải mái, đừng có động. Còn nếu mà nó bị như vậy
đó, con sẽ bị động đi, và bị động thân sẽ bị dao động, nó rất khó cho cái sự
nhiếp tâm của con. Con hiểu không?
Sư Gia
Quang: Dạ, thì bây
giờ tu lâu nó chưa bao giờ được, (Vậy hả con?) bị xương khớp đồ nó khỏe, bây giờ
tới lúc mà ngồi lâu là nó, biết nó động đó nhưng mà con, là nó giật một cái là
con biết nhưng mà con kiềm chế được.
Trưởng
lão: Bây giờ
thì phải ngồi một cách khác để lo nhiếp tâm cho được cái đã. Rồi lần lượt rồi,
khi nhiếp tâm được rồi, thì con sẽ an trú được cái tâm con rồi thì con phục hồi
cái chân của con nó sẽ hết. Bởi vì khi nhiếp tâm an trú được rồi thì cái cơ thể
của con nó sẽ có cái sự phục hồi, nó làm cho trở về bình thường mà. Khi mà con
ngồi nó không bị giật, không bị nhức, con hiểu không? Còn bây giờ chưa nhiếp
tâm, chưa an trú được thì nó sẽ bị động, nó bị vậy cho nên vì vậy mà tìm mọi
cách, bây giờ con có thể ngồi như thế nào mà nó không bị đau nhức. Cách thức
con ngồi.
(34:24) Sư
Gia Quang: Con ngồi kiết già thì nửa tiếng thì cũng được, nhưng mà nó cũng
bị giật giật vậy.
Trưởng
lão: Vậy hả?
Con ngồi bán già được không?
Sư Gia
Quang: Con ngồi kiết
già. Con thường ngồi kiết già.
Trưởng
lão: Kiết già hả
con? (Dạ) Còn không thì con ngồi như Thầy ngồi trên ghế vầy, con ngồi nhiếp tâm
được không?
Sư Gia
Quang: Con tập đã
quen ngồi kiết già.
Trưởng
lão: Không, Thầy
không cần, Thầy bây giờ, cái tập quen hay không quen thì Thầy không quan trọng
đâu. Khi mà ngồi cho được, thí dụ như bây giờ Thầy ngồi như con, thì như vậy ngồi
kiết già vậy thì nó bị giật phải không? Cho nên bây giờ thì ăn thua ở chỗ mà phải
luyện cái tâm mình trước cái đã, cho nên bây giờ ngồi như Thầy, như thế này thì
con có bị chân bị nhức không?
Sư Gia
Quang: Dạ! Nó không
bị nhức, (Không bị nhức) ngồi lâu lâu là nó nhức.
Trưởng
lão: Như vậy là
con bị cái tật như vậy thì cũng rất khó để mà tiến, nhưng mà rồi cũng tìm mọi
cách để mà giải quyết. Thầy nghĩ rằng kiết già kéo chân lên, thì do đó nó phải
bị căng, bị căng là tại vì khi kéo chân lên như vậy thì nó bị gò bó nó quá, con
hiểu không? Cho nên nó bị giật. Còn ngồi mà nó thoải mái như thế này mà nó cũng
bị giật, đó là …
Sư Gia
Quang: Cái ngồi kiểu
như Thầy, ngồi như Thầy thì con chưa có ngồi.
Trưởng
lão: Đâu, bây
giờ con phải tập cách thức nào mà ngồi được, thì chừng đó báo cho Thầy biết để
rồi hướng dẫn cách thức nhiếp tâm. Còn cái vấn đề mà ngồi kiết già mà sau khi
nó phục hồi, cơ thể con bình thường thì con sẽ ngồi kiết già, nó không sao. Chứ
để không con ngồi vậy thì nó sẽ làm cho, bởi vì thân con động, thì thế nào cái
tâm con nó không thể nào mà nhiếp cho nó không an trú được.
Còn Thanh
Quang, có gì không con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét