105-RÈN LUYỆN PHÁP TÁC Ý
Hôm nay Thầy
nhắc nhở các con là phải rèn luyện pháp Như lý tác ý. Có bất kỳ niệm nào,
hoặc thân thể không tự nhiên thì không thể không tác ý. Có niệm nào làm tâm các
con bị động thì: “Tâm bất động”, tác ý đuổi đi. Chỉ tác ý thôi thì nó
sẽ đi. Có niệm gì khởi trong đầu thì: “Tâm bất động, không có niệm gì vô
đây”. Rồi ngồi yên. Có niệm nào vô thì tác ý đuổi nữa. Hằng ngày không cần biết
đã tác ý đuổi bao nhiêu lần. Cứ có niệm thì tác ý đuổi. Không có thì ngồi chơi
chờ niệm khác tới.
Không ghi
chép gì cả. Ghi chép công phu tu tập là phóng dật. Dẹp đi. Không ghi chép gì hết.
Viết là phóng dật. Viết thơ cho Thầy cũng phóng dật. Có gì bất thường trong khi
tu tập thì nhờ người thưa hỏi Thầy, nhờ chú Mật Hạnh cho nam, hoặc nhờ cô Trang
cho nữ. Tự mình suy nghiệm với sự giúp đỡ của Thầy thì sẽ tu đến nơi đến
chốn. Nhớ là đừng tự mình kiến giải rồi tu. Rất nguy hiểm vì sẽ dẫn vào đường
sai. Bởi người muốn tu để giải thoát thì trước khi xuất gia đi tu thường hay
tìm hiểu các pháp, tu tập các pháp, nhưng có pháp nào không khoe pháp mình hay,
và đã có tu tập pháp này hay pháp khác. Thầy rất lo là vì các pháp đó Thầy đã từng
trải qua. Thầy đã từng trải qua một số pháp như pháp luyện thần thông bằng mật
chú trong Mật tông đạt được thần lực, do người cha của Thầy là một Sư Mật tông,
chân truyền lại. Mật tông thì tỉnh Tây Ninh sát biên giới với Campuchia nên
pháp luyện thần chú từ trên đó truyền về và người Việt thường vào Núi Cậu tu tập,
còn núi Bà thì động vì người ta đi trẩy hội, đi thăm viếng.
Rồi pháp môn
niệm Phật của Tịnh độ tông theo Hòa Thượng Thiện Hòa, trước là Viện Chủ chùa Ấn
Quang ở thành phố Hồ Chí Minh, là thầy của Thầy, Thầy cũng niệm Phật
nhất tâm như Hòa Thượng. Rồi tu theo Thiền tông của Hòa thượng Thanh Từ, cũng
tu rốt ráo pháp “Tri vọng”, nhập được Không vô biên xứ rồi Thức vô biên xứ. Nói
chung nhiều môn phái Phật giáo trong nước Việt nam, Thầy đã từng tu thật nhiệt
tâm trong các tông pháp đó.
Đất Tây Ninh
là địa linh, có nhiều may mắn bình yên, không có thiên tai bão lụt, không có bị
động vì duyên bất trắc, vị trí tốt cho người tu muốn tu. Thầy tu xả tâm được
cũng tại đất Tây Ninh này. Có người bám chỗ bất an sống, không chịu di dời
dù nó như thế nào. Khi mình yêu thương quê hương của mình cũng là bị ái kiết sử.
Thầy coi mọi miền đất nước như nhau, dễ dàng sống tại nơi nào, dù là Hòn Sơn hay
Bà Rịa Vũng Tàu. Cho nên, khi các con có duyên phước về đây tu thì nên cố
gắng tu.
Các con tu
lâu rồi thì pháp Như lý tác ý là pháp sẽ tạo cho các con lực ý thức. Còn các
con mới về thì hãy cho Thầy biết để Thầy dạy cho các con từ căn bản của 19 đề mục
định niệm hơi thở làm sao cho nhiếp tâm và an trú tâm trên thân hành theo các đề
mục này và xả tâm bằng phương pháp của định niệm hơi thở. Sau đó mới qua tu
pháp giữ tâm bất động bằng pháp tác ý. Không theo tuần tự trình độ đó, các con
mới về mà đóng cửa thất tu tác ý thì bị ức chế, rồi tìm cách làm cho các con bị
phóng dật.
Các con tu
lâu rồi thì suốt ngày không làm gì cả. Trong thất người ta bày biện các thứ như
thế nào thì kệ người ta. Người ta thu xếp, bày biện như thế nào thì cứ để vậy.
Đừng sửa đổi, thay đổi gì hết. Cứ để y như cũ mọi thứ, đừng thay đổi vị trí của
nó. Nếu thay đổi là làm theo ý riêng tư của mình, là làm theo dục. Sửa đổi theo
ý mình là còn dục. Thực hiện theo ý mình là có dục tức có ý mình muốn mà còn
làm theo ý đó thì lại càng bị dục chi phối, không tỉnh giác để nhận
ra cái ý đó của mình, nó biểu hiện của dục mà làm theo ý đó là chạy theo dục.
Những sắp đặt trong thất có ý nghĩa của sự sắp xếp, có ý nghĩa phù hợp của việc
trang trí nội thất, đừng sửa đổi, thay đổi. Nhớ như vậy. Đừng làm gì cả là
không bị dục chi phối, không bị dục sai sử, không bị dục điều khiển. Đó là tâm
không phóng dật.
Đừng ghi
chép công phu tu tập. Không phải giờ này là lúc làm thơ văn. Ghi chép là làm
văn, viết văn là phóng dật. Có gì nghi ngờ thì thưa hỏi Thầy. Đừng ghi chép gì
cả vì những ghi chép chỉ là cóp nhặt trong trong kinh, hay nhớ những lời giảng
của Thầy rồi chép ra, làm như của mình mà thật ra không phải là công phu tu tập
của riêng bản thân, chỉ là cóp nhặt của người khác, là ăn cắp của người khác.
Khi tu xong rồi mới viết theo những gì mình thật sự biết, cho nên không
sai.
Số các con
hiện ngồi đây tuy ít nhưng tu có kết quả là tốt hơn nhiều mà không có kết quả
nào. Như Thầy hiện giờ đã biết lúc nào thì Thầy sẽ tịch, sẽ đi, nhưng chờ có
người tu chứng thay thế Thầy mà chờ hoài mõi mòn chưa thấy ai, mà các con thì
tóc đã bạc, có thể các con chết trước Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét